THU XƯA
Anh đi rồi mùa thu bỗng buồn thêm
Bao nỗi nhớ không tên tràn dâng mãi
Thuở còn nhỏ bên anh toàn nghịch dại
Em lớn rồi giờ lại vắng bóng anh
Cả trời thu tràn mây trắng trong xanh
Trên giảng đường lanh lảnh cười vui vẻ
Chân trời mới anh có vui như thế
Có nhớ về thu Hà Nội không anh
Heo may thổi gió từng cơn lành lạnh
Chạnh lòng thương người xứ tuyết xa xôi
Nơi ấy không tràn ngập nắng vàng tươi
Đêm trăng sáng thơm ngạt ngào cốm mới
Gửi anh chút nhớ thương xưa vời vợi
Của quê hương mùa thu tới bên thềm
Hương sữa nồng mãi tha thiết trong đêm
Và ánh trăng dịu êm thời thơ ấu
Trần Thanh Vân
Anh đi rồi mùa thu bỗng buồn thêm
Bao nỗi nhớ không tên tràn dâng mãi
Thuở còn nhỏ bên anh toàn nghịch dại
Em lớn rồi giờ lại vắng bóng anh
Cả trời thu tràn mây trắng trong xanh
Trên giảng đường lanh lảnh cười vui vẻ
Chân trời mới anh có vui như thế
Có nhớ về thu Hà Nội không anh
Heo may thổi gió từng cơn lành lạnh
Chạnh lòng thương người xứ tuyết xa xôi
Nơi ấy không tràn ngập nắng vàng tươi
Đêm trăng sáng thơm ngạt ngào cốm mới
Gửi anh chút nhớ thương xưa vời vợi
Của quê hương mùa thu tới bên thềm
Hương sữa nồng mãi tha thiết trong đêm
Và ánh trăng dịu êm thời thơ ấu
Trần Thanh Vân