HÀ NỘI VÀO ĐÔNG
Đông Hà Nội ...
Nắng vẫn rực rỡ trên mỗi nẻo đường góc phố
Thoáng lạnh se người khi một mình tản bộ
Dưới hàng cây ...
Mùa lá đổ xôn xao
Đã nếm trải ngọt ngào
Trong gió lạnh vẫn chen vào ấm áp
Chút nồng nàn một thuở nao dào dạt
Lặng lẽ quay về ... lặng lẽ khát khao thêm
Phải không anh, ?
Hà Nội vẫn êm đềm
Mặc cuộc sống bên ngoài kia ồn ào sôi động
Dẫu phía là anh chỉ còn khoảng trống
Tỉnh giấc mộng rồi ...
Lại ngơ ngác mãi không thôi
Hà Nội vẫn đây, trong vắt một khoảng trời
Ở bên em nhưng lại xa vời vợi ...
Chỉ nỗi nhớ len vào lòng mỗi tối
Gợn chút buồn ... là yêu mất rồi anh
Trần Thanh Vân
Đông Hà Nội ...
Nắng vẫn rực rỡ trên mỗi nẻo đường góc phố
Thoáng lạnh se người khi một mình tản bộ
Dưới hàng cây ...
Mùa lá đổ xôn xao
Đã nếm trải ngọt ngào
Trong gió lạnh vẫn chen vào ấm áp
Chút nồng nàn một thuở nao dào dạt
Lặng lẽ quay về ... lặng lẽ khát khao thêm
Phải không anh, ?
Hà Nội vẫn êm đềm
Mặc cuộc sống bên ngoài kia ồn ào sôi động
Dẫu phía là anh chỉ còn khoảng trống
Tỉnh giấc mộng rồi ...
Lại ngơ ngác mãi không thôi
Hà Nội vẫn đây, trong vắt một khoảng trời
Ở bên em nhưng lại xa vời vợi ...
Chỉ nỗi nhớ len vào lòng mỗi tối
Gợn chút buồn ... là yêu mất rồi anh
Trần Thanh Vân