CHIỀU ĐÔNG
Cái lạnh đến khiến trời đông khắc khoải
Cánh lá vàng trải thảm dọc lối đi
Tiếng gió reo trong ngõ vắng thầm thì
Lòng bỗng nhói vì vẫn còn nhung nhớ
Ngân vang mãi bản nhạc xưa trăn trở
Gẩy cung sầu lỡ dở nhịp yêu thương
Nhẹ nhàng ru kỷ niệm ấm làn hương
Cánh hoa sữa dịu dàng vương trên áo
Hàng liễu rủ trong màn sương mờ ảo
Nghẹn ngào lay dưới gió lạnh mùa đông
Em vẫn thường ngơ ngẩn đứng lặng trông
Thấy lạc lõng giữa mênh mông trời đất
Anh xa để ân tình xưa lạc mất
Chỉ nỗi buồn lẩn khuất mãi nơi đây
Âm thầm theo bước chân nhỏ lất lây
Lặng lẽ thấy chiều hồ Tây quạnh vắng
Trần Thanh Vân
Cái lạnh đến khiến trời đông khắc khoải
Cánh lá vàng trải thảm dọc lối đi
Tiếng gió reo trong ngõ vắng thầm thì
Lòng bỗng nhói vì vẫn còn nhung nhớ
Ngân vang mãi bản nhạc xưa trăn trở
Gẩy cung sầu lỡ dở nhịp yêu thương
Nhẹ nhàng ru kỷ niệm ấm làn hương
Cánh hoa sữa dịu dàng vương trên áo
Hàng liễu rủ trong màn sương mờ ảo
Nghẹn ngào lay dưới gió lạnh mùa đông
Em vẫn thường ngơ ngẩn đứng lặng trông
Thấy lạc lõng giữa mênh mông trời đất
Anh xa để ân tình xưa lạc mất
Chỉ nỗi buồn lẩn khuất mãi nơi đây
Âm thầm theo bước chân nhỏ lất lây
Lặng lẽ thấy chiều hồ Tây quạnh vắng
Trần Thanh Vân