NHỚ (III)
Em nhớ gió … nhớ hoài trong thầm lặng
Nhớ hoàng hôn chầm chậm xuống ngọt ngào
Nhớ dòng sông khe khẽ động lao xao
Làm bóng nguyệt vụn vỡ vào đêm vắng
Nhớ để thấy bao ân tình sâu nặng
Từ những đêm thức trắng đợi bình minh
Trong giấc mơ ảo ảnh một bóng hình
Nhớ, nhớ, nhớ … rồi rơi vào thinh lặng
Yêu mà chi, mang nỗi đau dai dẳng
Tự trách mình ngốc nghếch đợi chờ ai
Nhưng lặng lẽ qua những tháng năm dài
Vẫn ngơ ngác, nhớ hoài dù đã gắng
Em rất sợ rồi đây ngàn lệ đắng
Âm thầm rơi vì mảnh vỡ trong tim
Bến thời gian mang khát vọng nhấn chìm
Nhớ, nhớ, nhớ … cứ vậy hoài … đằng đẵng
Trần Thanh Vân
Em nhớ gió … nhớ hoài trong thầm lặng
Nhớ hoàng hôn chầm chậm xuống ngọt ngào
Nhớ dòng sông khe khẽ động lao xao
Làm bóng nguyệt vụn vỡ vào đêm vắng
Nhớ để thấy bao ân tình sâu nặng
Từ những đêm thức trắng đợi bình minh
Trong giấc mơ ảo ảnh một bóng hình
Nhớ, nhớ, nhớ … rồi rơi vào thinh lặng
Yêu mà chi, mang nỗi đau dai dẳng
Tự trách mình ngốc nghếch đợi chờ ai
Nhưng lặng lẽ qua những tháng năm dài
Vẫn ngơ ngác, nhớ hoài dù đã gắng
Em rất sợ rồi đây ngàn lệ đắng
Âm thầm rơi vì mảnh vỡ trong tim
Bến thời gian mang khát vọng nhấn chìm
Nhớ, nhớ, nhớ … cứ vậy hoài … đằng đẵng
Trần Thanh Vân