QUÁ KHỨ
Anh đi rồi, chẳng còn chi hạnh phúc
Có không anh lúc nào nhớ về nhau
Còn lại gì ngoài một nỗi đớn đau
Và nỗi buồn lắng sâu trong tâm khảm
Không còn anh, đất trời thêm ảm đạm
Em mang theo tình cảm ấy suốt đời
Theo tháng năm ngỡ tất cả sẽ vơi
Nhưng ơi hỡi càng cố quên càng nhớ
Em đã tìm mọi cách để xóa mờ
Hình bóng ai trở về từ quá khứ
Muốn ru cho mối tình xưa yên ngủ
Để lòng em khỏi bão tố dâng trào
Nhưng em đã hoài công, chẳng thể nào
Xóa tan được tình yêu anh ngày ấy
Nên đời này em đành chung sống vậy
Với nỗi buồn, với nỗi nhớ xa xôi
Trần Thanh Vân
Anh đi rồi, chẳng còn chi hạnh phúc
Có không anh lúc nào nhớ về nhau
Còn lại gì ngoài một nỗi đớn đau
Và nỗi buồn lắng sâu trong tâm khảm
Không còn anh, đất trời thêm ảm đạm
Em mang theo tình cảm ấy suốt đời
Theo tháng năm ngỡ tất cả sẽ vơi
Nhưng ơi hỡi càng cố quên càng nhớ
Em đã tìm mọi cách để xóa mờ
Hình bóng ai trở về từ quá khứ
Muốn ru cho mối tình xưa yên ngủ
Để lòng em khỏi bão tố dâng trào
Nhưng em đã hoài công, chẳng thể nào
Xóa tan được tình yêu anh ngày ấy
Nên đời này em đành chung sống vậy
Với nỗi buồn, với nỗi nhớ xa xôi
Trần Thanh Vân