CHIỀU BUÔNG
Chiều dần buông cô đơn dường trống vắng
Bóng hình ai lặng lẽ đã rời ta
Chút xao xuyến nhớ hoài tình sâu lắng
Chẳng sao quên nên khắc khoải xót xa
Chiều dần buông gió lùa thêm buốt giá
Hoa lìa cành vội vã giữa thinh không
Vẫn nhộn nhịp phố đông người rộn rã
Chỉ mình em héo hắt bởi chờ trông
Chiều dần buông thoáng âm thầm lạnh cóng
Dẫu hoàng hôn cháy bỏng ráng phôi pha
Cành hoa tím bằng lăng buồn khuất bóng
Khi một thời xao động đã dần qua
Trần Thanh Vân
Chiều dần buông cô đơn dường trống vắng
Bóng hình ai lặng lẽ đã rời ta
Chút xao xuyến nhớ hoài tình sâu lắng
Chẳng sao quên nên khắc khoải xót xa
Chiều dần buông gió lùa thêm buốt giá
Hoa lìa cành vội vã giữa thinh không
Vẫn nhộn nhịp phố đông người rộn rã
Chỉ mình em héo hắt bởi chờ trông
Chiều dần buông thoáng âm thầm lạnh cóng
Dẫu hoàng hôn cháy bỏng ráng phôi pha
Cành hoa tím bằng lăng buồn khuất bóng
Khi một thời xao động đã dần qua
Trần Thanh Vân