NHỚ MÃI MỘT MÙA ĐÔNG HÀ NỘI (II)
Hà Nội vào đông
Dòng sông nặng phù sa lờ lững chảy
Trái ngược với ước mơ trong lòng người bùng cháy
Hối hả quay về … nơi thề hẹn ngày xưa
Hà Nội trong mưa
Gió Bắc thổi trên nhành lá đu đưa xao xác
Những con đường nhộn nhịp thêm chút gì ngơ ngác
Khi lá bàng sẫm đỏ …
Chỉ còn lác đác vương
Hà Nội sớm tinh sương
Đã tấp nập như đời thường vẫn vậy
Nhưng sương phủ dày khiến lòng ta cảm thấy
Chút bâng khuâng xao xuyến mơ màng
Hà Nội lúc đông sang
Cái lạnh sẽ sàng lan vào từng khoảnh khắc
Tiếng ai rao giữa đêm khuya thầm nhắc
Nơi bình yên là tổ ấm quê nhà
Hà Nội đông sẽ qua
Nhưng mãi mãi trong ta là nỗi nhớ …
Trần Thanh Vân
Hà Nội vào đông
Dòng sông nặng phù sa lờ lững chảy
Trái ngược với ước mơ trong lòng người bùng cháy
Hối hả quay về … nơi thề hẹn ngày xưa
Hà Nội trong mưa
Gió Bắc thổi trên nhành lá đu đưa xao xác
Những con đường nhộn nhịp thêm chút gì ngơ ngác
Khi lá bàng sẫm đỏ …
Chỉ còn lác đác vương
Hà Nội sớm tinh sương
Đã tấp nập như đời thường vẫn vậy
Nhưng sương phủ dày khiến lòng ta cảm thấy
Chút bâng khuâng xao xuyến mơ màng
Hà Nội lúc đông sang
Cái lạnh sẽ sàng lan vào từng khoảnh khắc
Tiếng ai rao giữa đêm khuya thầm nhắc
Nơi bình yên là tổ ấm quê nhà
Hà Nội đông sẽ qua
Nhưng mãi mãi trong ta là nỗi nhớ …
Trần Thanh Vân