BIỆT KHÚC ĐÔNG
Ngày đông sang mờ sương phủ ven đường
Gió bấc thổi triền miên trong giá lạnh
Lặng lẽ bước khi lòng em bỗng chạnh
Giấc mộng nào anh vương vấn trong mơ
Thoáng đâu đây cánh lá rụng hững hờ
Xao xác tựa lời thở than khe khẽ
Trong sâu thẳm nỗi sầu dâng ngấp nghé
Khi lặng thầm thắt nhẹ nhịp con tim
Phải không anh khi dại dột kiếm tìm
Trong cuộc sống chữ chân tình đâu đó
Chỉ gió thoảng, chỉ ồn ào sắc đỏ
Rồi nhạt dần dù thực có … say mê
Lướt qua em … những hối hả bộn bề
Em lạc lõng đứng bên lề héo hắt
Chợt nhìn lại thấy mình đang ôm chặt
Tự ôm mình … ru khẽ … mộng mà thôi
Trần Thanh Vân
Ngày đông sang mờ sương phủ ven đường
Gió bấc thổi triền miên trong giá lạnh
Lặng lẽ bước khi lòng em bỗng chạnh
Giấc mộng nào anh vương vấn trong mơ
Thoáng đâu đây cánh lá rụng hững hờ
Xao xác tựa lời thở than khe khẽ
Trong sâu thẳm nỗi sầu dâng ngấp nghé
Khi lặng thầm thắt nhẹ nhịp con tim
Phải không anh khi dại dột kiếm tìm
Trong cuộc sống chữ chân tình đâu đó
Chỉ gió thoảng, chỉ ồn ào sắc đỏ
Rồi nhạt dần dù thực có … say mê
Lướt qua em … những hối hả bộn bề
Em lạc lõng đứng bên lề héo hắt
Chợt nhìn lại thấy mình đang ôm chặt
Tự ôm mình … ru khẽ … mộng mà thôi
Trần Thanh Vân