LẺ BÓNG 4
Đêm trở lạnh nghe gió rung vòm lá
Khắc thời gian buồn bã đếm canh thâu
Thoảng trong đêm xao động tiếng kinh cầu
Mờ bóng nhạn cô liêu tìm về tổ
Mưa sầu muộn ẩn mình trong nhánh cỏ
Nước mắt thầm rơi ngược trở vào trong
Nỗi xót xa khe khẽ cứa vào lòng
Ngọn nến nhỏ lẻ loi buồn trống vắng
Thoáng run rẩy đôi vai gầy trĩu nặng
Gánh nợ đời ... gắng trả đến ... héo hon
Bước trần gian lê chầm chậm lối mòn
Nơi xa ấy ... hỏi ai còn ngóng đợi
Ước mơ nhỏ bên anh xa vời vợi
Đông lạnh lùng mang giá buốt về thêm
Nhành lá rơi xào xạc khóc bên thềm
Đêm thăm thẳm ... đêm dường như vô tận
Trần Thanh Vân
Đêm trở lạnh nghe gió rung vòm lá
Khắc thời gian buồn bã đếm canh thâu
Thoảng trong đêm xao động tiếng kinh cầu
Mờ bóng nhạn cô liêu tìm về tổ
Mưa sầu muộn ẩn mình trong nhánh cỏ
Nước mắt thầm rơi ngược trở vào trong
Nỗi xót xa khe khẽ cứa vào lòng
Ngọn nến nhỏ lẻ loi buồn trống vắng
Thoáng run rẩy đôi vai gầy trĩu nặng
Gánh nợ đời ... gắng trả đến ... héo hon
Bước trần gian lê chầm chậm lối mòn
Nơi xa ấy ... hỏi ai còn ngóng đợi
Ước mơ nhỏ bên anh xa vời vợi
Đông lạnh lùng mang giá buốt về thêm
Nhành lá rơi xào xạc khóc bên thềm
Đêm thăm thẳm ... đêm dường như vô tận
Trần Thanh Vân