CHẲNG DÁM NHẬN
Chẳng dám nhận ... lời yêu thương tha thiết
Khi dòng đời nghiệt ngã vẫn trôi qua
Ngước nhìn lên cao thẳm ánh trăng ngà
Lời ước hẹn đã xa vào dĩ vãng
Chẳng dám nhận ... bởi những khi thốt thảng
Chợt giật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ
Sợ thuyền xưa mãi mãi chẳng cập bờ
Nỗi nhớ anh thắt lòng trong đêm vắng
Chẳng dám nhận ... ân tình người trao tặng
Khi một lần người lẳng lặng rời đi
Chỉ một lần thấu hiểu sự chia ly
Là đủ để lòng mình tràn băng giá
Trần Thanh Vân
Chẳng dám nhận ... lời yêu thương tha thiết
Khi dòng đời nghiệt ngã vẫn trôi qua
Ngước nhìn lên cao thẳm ánh trăng ngà
Lời ước hẹn đã xa vào dĩ vãng
Chẳng dám nhận ... bởi những khi thốt thảng
Chợt giật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ
Sợ thuyền xưa mãi mãi chẳng cập bờ
Nỗi nhớ anh thắt lòng trong đêm vắng
Chẳng dám nhận ... ân tình người trao tặng
Khi một lần người lẳng lặng rời đi
Chỉ một lần thấu hiểu sự chia ly
Là đủ để lòng mình tràn băng giá
Trần Thanh Vân