LẠC LỐI
Thu đã rời đi lạnh buốt xương
Lá rơi xào xạc dọc ven đường
Hàng cây ủ rũ không chồi thắm
Gió thổi tơi bời khắp bốn phương
Ngước mắt nhìn trời, trông vạn hướng
Mong tìm lại được chút tơ vương
Ân tình lạc lối, ngàn bể khổ
Muốn hỏi trời cao rõ tỏ tường
Trong dạ khắc sâu một chữ thương
Ngỡ ngàng lỡ bước bến sông Tương
Trôi theo lệ đắng bao mơ ước
Đẩy lạc xa nhau vạn dặm trường
Nghĩ tình tựa khúc nhạc du dương
Cay đắng ngờ đâu nhợt má hường
Đau khổ yêu thương bằng đến vậy
Như hình với bóng chiếu qua gương
Trần Thanh Vân
Thu đã rời đi lạnh buốt xương
Lá rơi xào xạc dọc ven đường
Hàng cây ủ rũ không chồi thắm
Gió thổi tơi bời khắp bốn phương
Ngước mắt nhìn trời, trông vạn hướng
Mong tìm lại được chút tơ vương
Ân tình lạc lối, ngàn bể khổ
Muốn hỏi trời cao rõ tỏ tường
Trong dạ khắc sâu một chữ thương
Ngỡ ngàng lỡ bước bến sông Tương
Trôi theo lệ đắng bao mơ ước
Đẩy lạc xa nhau vạn dặm trường
Nghĩ tình tựa khúc nhạc du dương
Cay đắng ngờ đâu nhợt má hường
Đau khổ yêu thương bằng đến vậy
Như hình với bóng chiếu qua gương
Trần Thanh Vân