HOA SƯA THUỞ ẤY
Mưa khẽ khàng vương mái tóc em bay
Cánh hoa trắng mình mê say một thuở
Nơi phố nhỏ ngày xưa em từng ngỡ
Nắm tay nhau đi hết cuộc đời mình
Nở khắp trời muôn triệu cánh hoa xinh
Mong manh trắng dịu dàng hương nhè nhẹ
Mang hương sắc của mùa xuân tươi trẻ
Làm em mơ mùa xuân ấy quay về
Nhớ không anh rộn rã tuổi ngô nghê
Dang hai tay tưởng ôm ngàn hoa thắm
Ngỡ vòng tay rộng dài trong thăm thẳm
Khẽ nghiêng mình là níu cả thế gian
Mùa hoa Sưa lặng lẽ đến rồi tàn
Nhanh tới mức em ngỡ ngàng nuối tiếc
Chẳng thấy nữa trong dòng đời mải miết
Bóng ai cười ... em ngốc ... đợi hoa rơi
Trần Thanh Vân
Mưa khẽ khàng vương mái tóc em bay
Cánh hoa trắng mình mê say một thuở
Nơi phố nhỏ ngày xưa em từng ngỡ
Nắm tay nhau đi hết cuộc đời mình
Nở khắp trời muôn triệu cánh hoa xinh
Mong manh trắng dịu dàng hương nhè nhẹ
Mang hương sắc của mùa xuân tươi trẻ
Làm em mơ mùa xuân ấy quay về
Nhớ không anh rộn rã tuổi ngô nghê
Dang hai tay tưởng ôm ngàn hoa thắm
Ngỡ vòng tay rộng dài trong thăm thẳm
Khẽ nghiêng mình là níu cả thế gian
Mùa hoa Sưa lặng lẽ đến rồi tàn
Nhanh tới mức em ngỡ ngàng nuối tiếc
Chẳng thấy nữa trong dòng đời mải miết
Bóng ai cười ... em ngốc ... đợi hoa rơi
Trần Thanh Vân