VƯƠNG VẤN
Mùa hạ tới nên phượng hồng hé nở
Nghe gió đùa ngơ ngác cánh bằng lăng
Nhớ không anh khi vạt nắng khẽ dăng
Từng ao ước, nguyện thề .. rồi quên lãng
Tình cảm ấy qua nhanh như gió thoảng
Nơi chốn xưa là dĩ vãng một thời
Bước chân buồn xao xác cánh hoa rơi
Ơi một thuở ... xa rồi không trở lại
Ôi một thuở xa rồi xa mãi mãi
Mải lo toan giữa bề bộn đời thường
Đã vô tình quên một góc thân thương
Bằng lăng tím vấn vương thời áo trắng
Trần Thanh Vân
Mùa hạ tới nên phượng hồng hé nở
Nghe gió đùa ngơ ngác cánh bằng lăng
Nhớ không anh khi vạt nắng khẽ dăng
Từng ao ước, nguyện thề .. rồi quên lãng
Tình cảm ấy qua nhanh như gió thoảng
Nơi chốn xưa là dĩ vãng một thời
Bước chân buồn xao xác cánh hoa rơi
Ơi một thuở ... xa rồi không trở lại
Ôi một thuở xa rồi xa mãi mãi
Mải lo toan giữa bề bộn đời thường
Đã vô tình quên một góc thân thương
Bằng lăng tím vấn vương thời áo trắng
Trần Thanh Vân