KHẮC GHI
Chợt tỉnh giấc giữa cơn mơ khắc khoải
Đếm thời gian dường như đã đứng yên
Những giọt sầu vẫn rơi mãi triền miên
Tâm lạc lối quay lại miền thương nhớ
Ánh trăng khuya cứ khi mờ khi tỏ
Lợt lạt soi chẳng thấy rõ bên thềm
Chim gọi bầy nghe tha thiết trong đêm
Một cái tên dội về trong tiềm thức
Vẫn trăn trở để con tim đau nhức
Lúc rời xa là chấp nhận chia ly
Tự dặn lòng đừng để lệ hoen mi
Không ngăn được trái tim sầu rỉ máu
Bao nhung nhớ không còn nơi nương náu
Bởi thường ngày đem chôn giấu trong tim
Mang nụ cười vui vẻ phủ im lìm
Trong đêm vắng lại tìm về nghèn nghẹn
Trần Thanh Vân
Chợt tỉnh giấc giữa cơn mơ khắc khoải
Đếm thời gian dường như đã đứng yên
Những giọt sầu vẫn rơi mãi triền miên
Tâm lạc lối quay lại miền thương nhớ
Ánh trăng khuya cứ khi mờ khi tỏ
Lợt lạt soi chẳng thấy rõ bên thềm
Chim gọi bầy nghe tha thiết trong đêm
Một cái tên dội về trong tiềm thức
Vẫn trăn trở để con tim đau nhức
Lúc rời xa là chấp nhận chia ly
Tự dặn lòng đừng để lệ hoen mi
Không ngăn được trái tim sầu rỉ máu
Bao nhung nhớ không còn nơi nương náu
Bởi thường ngày đem chôn giấu trong tim
Mang nụ cười vui vẻ phủ im lìm
Trong đêm vắng lại tìm về nghèn nghẹn
Trần Thanh Vân