LƯU LUYẾN
Hà Nội chợt vào đông
Muôn tia nắng vẫn ấm nồng trên ngõ phố
Những hàng cây xao xác mùa lá đổ
Để lắng sâu thêm nỗi nhớ, giữa những bộn bề …
Một thoáng buồn ủ ê
Khi hương sữa thoảng về bao kỷ niệm
Đầy yêu thương của một thời ta hoài công tìm kiếm
Những lời yêu âu yếm xoáy trong lòng
Thuở ngây thơ thêu dệt những ước mong
Mọi giấc mơ hằng đêm ... hằng đêm mãi cồn cào cháy bỏng
Mặc kệ trời đông ngoài kia quay cuồng lạnh cóng
Tuổi thanh xuân tràn nhiệt huyết xây đời …
Dù bước chân có đi khắp muôn nơi
Chợt nhìn thấy trên triền đê cánh diều bay chấp chới
Một nhánh liễu dịu dàng run trong màn sương mờ tối
Lại bồi hồi lưu luyến
Hà Nội xưa của tuổi ấu thơ
Thời gian chẳng đợi chờ
Chút gió đông thổi cánh lá bơ vơ trôi lặng lẽ
Vẫn tiếng hát ngọt ngào loang trên dòng sông nhè nhẹ
Đã mãi mãi khắc ghi
Trần Thanh Vân
Hà Nội chợt vào đông
Muôn tia nắng vẫn ấm nồng trên ngõ phố
Những hàng cây xao xác mùa lá đổ
Để lắng sâu thêm nỗi nhớ, giữa những bộn bề …
Một thoáng buồn ủ ê
Khi hương sữa thoảng về bao kỷ niệm
Đầy yêu thương của một thời ta hoài công tìm kiếm
Những lời yêu âu yếm xoáy trong lòng
Thuở ngây thơ thêu dệt những ước mong
Mọi giấc mơ hằng đêm ... hằng đêm mãi cồn cào cháy bỏng
Mặc kệ trời đông ngoài kia quay cuồng lạnh cóng
Tuổi thanh xuân tràn nhiệt huyết xây đời …
Dù bước chân có đi khắp muôn nơi
Chợt nhìn thấy trên triền đê cánh diều bay chấp chới
Một nhánh liễu dịu dàng run trong màn sương mờ tối
Lại bồi hồi lưu luyến
Hà Nội xưa của tuổi ấu thơ
Thời gian chẳng đợi chờ
Chút gió đông thổi cánh lá bơ vơ trôi lặng lẽ
Vẫn tiếng hát ngọt ngào loang trên dòng sông nhè nhẹ
Đã mãi mãi khắc ghi
Trần Thanh Vân