TRĂNG VỠ
Ánh trăng thuần khiết bên thềm
Rạng ngời trong bóng trời đêm ngỡ ngàng
Thoảng qua nỗi nhớ mênh mang
Thuở xưa hẹn với trăng vàng còn đâu
Nụ cười giấu nỗi u sầu
Nhưng tình kia đã khắc sâu vào lòng
Hờn lây cả ánh trăng trong
Bởi người nơi ấy xuôi dòng mãi xa
Đêm nay dưới ánh trăng ngà
Nhớ về một thuở đã qua thật rồi
Ánh trăng da diết trên trời
Mang theo bao nỗi chơi vơi nhạt nhòa
Đàn ai vương vấn ngân nga
Bóng trăng lặng lẽ vỡ òa trong tim
Trần Thanh Vân
Ánh trăng thuần khiết bên thềm
Rạng ngời trong bóng trời đêm ngỡ ngàng
Thoảng qua nỗi nhớ mênh mang
Thuở xưa hẹn với trăng vàng còn đâu
Nụ cười giấu nỗi u sầu
Nhưng tình kia đã khắc sâu vào lòng
Hờn lây cả ánh trăng trong
Bởi người nơi ấy xuôi dòng mãi xa
Đêm nay dưới ánh trăng ngà
Nhớ về một thuở đã qua thật rồi
Ánh trăng da diết trên trời
Mang theo bao nỗi chơi vơi nhạt nhòa
Đàn ai vương vấn ngân nga
Bóng trăng lặng lẽ vỡ òa trong tim
Trần Thanh Vân