KHÓC
Anh khóc dưới mưa, em khóc thầm
Chảy ngược về tim giọt lệ câm
Nhẹ nhàng khẽ cứa trong tâm khảm
Day dứt nỗi đau tựa nốt trầm
Anh khóc trăng thề, em khóc sao
Khi xưa mơ ước ngỡ ngọt ngào
Qua bao năm tháng đời nghiệt ngã
Bỗng chốc tình yêu thấy hanh hao
Anh khóc phận nghèo, em khóc duyên
Dành ai thương mến mãi trường miên
Nâng niu lưu giữ nơi trân quý
Để nhận cho mình nỗi truân chuyên
Anh khóc vì hờn, em khóc đau
Bởi đâu mang nặng nỗi u sầu
Đường xưa chốn cũ xa vời vợi
Chẳng trách than chi nước qua cầu
Anh khóc trọn tình, em khóc yêu
Cuộn mình ôm chặt bớt cô liêu
Ngày mai chắc phải sang ngày khác
Liệu có quên anh lúc ráng chiều
Trần Thanh Vân
Anh khóc dưới mưa, em khóc thầm
Chảy ngược về tim giọt lệ câm
Nhẹ nhàng khẽ cứa trong tâm khảm
Day dứt nỗi đau tựa nốt trầm
Anh khóc trăng thề, em khóc sao
Khi xưa mơ ước ngỡ ngọt ngào
Qua bao năm tháng đời nghiệt ngã
Bỗng chốc tình yêu thấy hanh hao
Anh khóc phận nghèo, em khóc duyên
Dành ai thương mến mãi trường miên
Nâng niu lưu giữ nơi trân quý
Để nhận cho mình nỗi truân chuyên
Anh khóc vì hờn, em khóc đau
Bởi đâu mang nặng nỗi u sầu
Đường xưa chốn cũ xa vời vợi
Chẳng trách than chi nước qua cầu
Anh khóc trọn tình, em khóc yêu
Cuộn mình ôm chặt bớt cô liêu
Ngày mai chắc phải sang ngày khác
Liệu có quên anh lúc ráng chiều
Trần Thanh Vân